Wednesday, July 29, 2009 10:32:08 AM
29.07
Tròn 4tháng ngày ta yêu nhau, và củng là ngày ta nói lời chia tay...Anh quên rồi những lời hứa về một tương lai tốt đẹp giành cho cả hai...tôi quyết định xa anh vì đơn giản tôi là một người con gái bình thường...ích kỷ và đầy hờn ghen.
Nếu tôi khóc anh sẽ quay lại và chúng tôi lại được như lúc đầu không? Nhưng anh biết tôi sẽ không khóc vì tôi tự trọng trước anh, trước 1 tình yêu mà tôi đã hết lòng. Tôi ghét ngồi bên màn hình máy tính giờ này nhưng tôi biết đây là cách duy nhất để tôi gần anh, dù chỉ là trong thế giới ảo.
Trong cơn mơ tôi nhớ anh đến quay quắt, sợ bước ra đường, sợ những con phố mà tôi và anh đã cùng qua...sợ giọng nói, sợ tiếng cười, sợ tôi sẽ òa khóc trong nỗi cô đơn của chính tôi...Tôi muốn lang thang, muốn trốn về 1 nơi hoang vắng...Những ký ức về anh cứ ẩn hiện trong đầu như 1 cuốn phim quay chậm là tôi nhớ đến quay quắc và đau đến quặn thắt lòng...
Tôi biết là tôi đã vứt bỏ đi hạnh phúc của chính mình và tôi phải đứng dậy và bắt đầu lại...nhưng, Phải, tôi quá tham lam...tôi mong anh thật sự là của tôi, tôi muốn gọi anh và nói rằng hãy tha thứ cho tôi và ta bắt đầu lại nhưng tôi hiểu anh, hiểu anh sẽ không quay lại, cả hai đã quá mệt mỏi...Tôi củng không muốn mình tổn thương thêm nữa nên tôi khóc...khóc cho những kỷ niệm qua nhanh và khóc cho tôi...
Ai cũng khuyên tôi rằng thời gian sẽ là liệu pháp tốt nhất để tôi quên nhưng thời gian có thể xóa đi khỏang trống quá lớn trong lòng tôi và xóa đi tất cả những nhớ thương tôi dành cho anh. Cả hai quá khác biệt!...anh nói thế vì không thể có lời nào tốt hơn lúc này. Anh buông tay tôi...những lúc tôi buồn anh ước rằng được bên tôi và ôm tôi thật chặt...Rằng anh sợ mất tôi, nhưng anh để tôi đi, Tôi đi, nhưng lòng tôi đã ở lại mãi với anh, với những kỷ niệm mà 2 đứa đã có....tôi bật khóc.
Với anh, tôi là 1 "cơn gió lạ" mà anh vô tình bắt gặp trong lúc anh cô đơn, nhưng tôi hy vọng mình là 1 cơn gió lạ duy nhất mà anh bắt gặp suốt quảng đời còn lại ...nhưng cơn gió phải tan đi vào hư không, chi hy vọng anh không tìm 1 cơn gió lạ nào khác nữa vì như thế sẽ đau lòng cơn gió lắm anh ah!
- Có tiếp tục chờ anh không?
Tôi không biết...
- anh có quay lại không?...
Tôi k0 biết!...
- Ngày nào đó có gặp lại anh không?
Tôi không biết!...
- Tôi có thể yêu người khác được như yêu anh không?
Tôi không biết....
...
Điều duy nhất tôi biết giờ này là tôi sẽ vẫn yêu anh...Yêu anh dù tôi nói rằng sẽ cố quên anh. Yêu anh dù biết rằng anh không thể là của tôi. Tôi yêu anh!...dù... ta mất nhau rồi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét