Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Nát chênh vênh

Hôm nay là 2.9, chẳng có tiết mục gì đặc biệt cả. Ba đi HN rùi, muốn về nhà mà lại lười. Về nhà nếu đi chơi thì mẹ lại bảo là không thương mẹ về mà cứ long nhong suốt không ở nhà được vời mẹ, giúp mẹ việc nhà. Con gái gì mà hễ thấy mẹ nấu cơm là lãng đi chổ khác, không chịu học nấu nướng gì cả, mai mốt lấy chồng rùi sao đây hả con?
Nghe mẹ lặp đi lặp lại điệp khúc đó rùi mãi thành quen, thành nhớ quá mỗi khi xa nhà. Sáng nay con lại nhớ mẹ quá.! Mà nhớ mấy món ăn mẹ nấu quá hà?! Chắc lại lao về nhà ngay thôi.

Đời người thật có nhiều nỗi buồn lo chung quy là con người cứ cân nhắc giữa cái được và cái mất, cái mình không có sao mà nhiều thế, còn cái mình có sao mà ít ỏi thế kia. Kể cũng lạ, như câu hát của Trịnh Công Sơn "sống trên đời này cần có một tấm lòng để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi..." Có tấm lòng để làm gì rồi cuối cùng ta cũng để gió cuốn đi mất?! Nhưng bạn biết không, cơn gió lấy đi tấm lòng, niềm yêu thương của ta để thổi mát những tâm hồn và mảnh đời khát cháy. Ta cứ mãi quẫn quanh trong cái mớ bồng bông yêu - ghét mà quên đi rằng mỗi người sinh ra đã là 1 món quà của yêu thương và chuyên chở yêu thương đến với cuôc đời này.

Sao cứ mãi chênh vênh trong cảm xúc, trong cái mớ bồng bong, yêu - giận - hờn ghen. Ta đã trao yêu thương sao còn cho nó là không xứng đáng?! Dù muốn dù không ta vẫn không thể khép mình lại như con ốc chui vào cái vỏ sò lẫn trốn mổi khi thấy nguy hiểm, rụt rè tiếp nhân yêu thương, Vì sao cứ đắn đo xem yêu thương có thật không và lấy gì để thấy được tính hiện hũu của yêu thương? Cũng lạ nhỉ? Yêu thương đến từ cảm gíac bạn ạ. Mà cảm giác thì chênh vênh lắm! Có có thể mất đi trong 1 ngày nhưg cũng có thể không thể xoá đi mãi mãi.
" Còn chần chừ chi hỡi anh
Hôn em, ôm em cho nát chênh vênh"
Cuộc đời ngắn ngủi lắm. Tan-hợp, gắn bó yêu thương. Yêu thương trao đi, bạn không thể lấy lại. Hãy để yêu thuơng đó bay theo gió và mĩm cười chào tạm biệt yêu thương. Quan trọng là tôi đã hết lòng. Sẽ không hối hận và sẽ mở lòng mình chào đón 1 sớm mai thức dậy với yêu thương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét